1 tháng 1, 2012

CHIỀU THÁNG CHẠP

Chiều tháng Chạp, em về muộn thế
Người lấn chen người, anh biết chợ đông
Em đã vắng lâu ngày không khéo lạc.
Nhà mình đây, nhà mình đấy, nhớ không?



Em tất tả, giọt mồ hôi mùa đông
Tay
xách tay đùm, tóc mai bết má
Em cười nói, em phân trần, hể hả
Anh ngóng em về, nước mắt lại chực rơi!


Bánh trái, rau dưa... anh đã sắp cả rồi
Em xem thử thiếu gì không em nhé!
Con gái tết này, Tết đầu đời thiếu mẹ
Cứ quẩn quanh trong bếp lại ra hè!

Em vẫn lam làm, xăng xái dường kia
Vui vẻ cằn nhằn cha con anh bề bộn

Từ bữa em xa, anh cầm lên đặt xuống
Không nỡ cất đi từ cái lược chải đầu!


Năm ngoái nhà mình, tết mới có con dâu
Luẩn quẩn mẹ con, thì thầm to nhỏ
Mẹ dạy con bày bàn thờ tiên tổ
Bài học năm nay trước di ảnh mẹ chồng!


Em có buồn, em có nhớ anh không?
Đêm nghe tiếng chân em, mà không nhìn thấy mặt
Anh ngồi lặng giữa buổi chiều tháng Chạp
Phố đã lên đèn, anh đợi cửa, chờ em!

Chiều 23 tháng Chạp, Canh Dần।
________________________________(Một năm đã đi qua - Giờ nhắc lại thôi)

4 nhận xét:

  1. Một người chồng hết mực yêu vợ, quan tâm đến con.

    Trả lờiXóa
  2. Mới đó mà đã tháng Chạp. Mới đó mà một năm nữa lại sắp trôi qua. Từng tờ lịch mong manh rơi theo ngày, như ngàn tuyết sương đang tơi tả rụng cùng mùa rồi lụi tàn theo dòng thời gian sinh chuyển. Cầm tờ lịch cuối trên tay, lòng hẫng buồn theo cảm giác ray rứt lạ lùng của ngày tháng trôi đi không trở lại. Dù biết rằng như vậy nhưng Hoàng Đình Quang vẫn hỏi :
    Chiều tháng Chạp, em về muộn thế
    Người lấn chen người, anh biết chợ đông
    Em đã vắng lâu ngày không khéo lạc.
    Nhà mình đây, nhà mình đấy, nhớ không?
    Những câu hỏi đặt ra rồi lại tự trả lời, như một lời “độc thoại” nấc lên từ tiếng lòng nhà thơ . Bài thơ “Chiều tháng chạp” cũng như lời tự thuật về cuộc sống khi mất mát, đau thương đã qua rồi, chỉ còn lại đây là sự hồi tưởng, nhớ nhung, tình cảm của nhà thơ đối với người vợ yêu thương của mình.

    Trả lờiXóa
  3. Cháu thật sự rất xúc động khi đọc bài thơ này của bác. Không có nỗi đau nào bằng nỗi đau mất đi người yêu thương. Cháu đã có vợ, có con. Cháu cũng tập làm thơ trong những lúc rảnh dỗi. Cháu cũng là một người con của Làng Sơn Cốt - Phổ Yên - Thái Nguyên bác ạ.
    Chúc bác một năm mới sức khỏe.
    Cháu Phạm Quang Thắng (Thangpham1908@yahoo.com)

    Trả lờiXóa
  4. "Em đã vắng lâu ngày không khéo lạc.
    Nhà mình đây, nhà mình đấy, nhớ không"
    Nỗi lo cho một nửa đã xa của mình nay trở về cõi thế bỗng thấy xa lạ, sợ hãi và u u minh minh. câu thơ như cứa vào lòng người đọc, nhất là những ai đã từng mất người thân yêu...Cảnh vừa thực mà vừa ảo trong thế giới tâm linh huyền bí của ngừời Việt ta...Nhất định linh sẽ tìm được đúng nhà của mình, khi có một trái tim yêu thương ân cần đứng đợi...Thương quá!

    Trả lờiXóa