24 tháng 9, 2011

KIẾP CHÓ - MÈO!

Lễ cầu siêu cho chó, cho mèo!

MÈO VÀ CHÓ


Mèo khoang và chó mực
Vốn thù nhau đã lâu
Mấy nghìn năm về trước
Tranh ăn – có gì đâu!


Mặc dù yêu cả hai
Nhưng chủ nhà tức lắm
“Nếu cứ cắn nhau hoài
Vứt quách đi cho rảnh”.


Cả hai cùng bị đánh
Nhưng chúng đâu có chừa
Thấy mèo chó trừng mắt
Mèo vừa ăn vừa gừ!


Bỗng một hôm bà chủ
Thấy hai đứa ôm nhau
Hôn đầu rồi hôn đít(!)
Như ân tình đậm sâu.


Bà chủ thật kinh ngạc:
-Thời thế đổi rồi chăng?
Chó với mèo hòa thuận
Yên vui còn gì bằng!!!


Đến gần mới vỡ lẽ:
Sữa đã đổ tràn trề
Lông con nào cũng béo
Hai đứa cùng thỏa thuê!

22 tháng 9, 2011

18 tháng 9, 2011

NGÀN ƠI!



Bên kia là Tam Giang

Ngàn ơi, Tuy Hòa dãi gió

những đợt gió màu vàng

những cơn gió màu của lửa

bây giờ mình đi dọc miền Trung.


15 tháng 9, 2011

QUY TẮC BÀN TAY TRÁI.

Truyện ngắn.


Tiến sĩ ngữ văn Cù Xuân Tươi là người vui vẻ, tuy hơi nhạt. Cái sự vui vẻ của ông thường bộc lộ ra ngoài bằng tính tự trào. Không kể lúc trà dư tửu hậu, mà ngay cả lúc luận bàn khoa bảng, thậm chí cả trên giảng đường, ông cũng có thể tự nói xấu mình một cách đáng yêu, tuy có đôi khi đáng ngờ:
- Các bạn biết không? Hồi còn đi học, tôi ghét nhất các môn khoa học tự nhiên… Vì thế tôi học các môn toán lý hóa dở lắm. Điểm hai, ba môn toán, lý đối với tôi là chuyện thường tình!
- Thưa thầy, thế thì sao thầy vẫn được lên lớp, được đậu đại học và học đến tiến sĩ như ngày nay ạ? Cô sinh viên Hồ Lan Bích có đoi mắt to tròn và cái nhìn đầy thách thức không ngại hỏi thầy như vậy.
(Xem tiếp)

14 tháng 9, 2011

LẮNG NGHE

Khi ta ngậm trái đắng trong miệng
và hành trình thân phận.
lắng nghe những bất hạnh đến từ phía trước.

Rải rác những âm thanh mỗi ngày một bó tay
Loáng thoáng những sắc màu thuốc độc.
Cô đơn tiếng kèn thổi mỗi giờ mỗi gần hơn
Lưu Thủy
Hành Vân
Lâm Khốc!

Cõi bên kia có nỗi buồn riêng
Nỗi buồn của những nỗi buồn đã lọc qua hoan hỉ.
Người bên kia trở về có lối đi riêng
Ngược với chiều mỗi ngày ta mong đợi!

Đừng gọi tôi, đừng chia sẻ cùng tôi
Những con chim có số phận hót và sa bẫy
Những áng mây chiều có căn nguyên run rẩy.
Ngậm hạt buồn, đắng ngắt bước trần say.

Sao bỗng dưng
Nhẹ hẫng tháng năm này!

14-9



13 tháng 9, 2011

Phú Yên

Ghềnh Đá Đĩa.
Đầm Ô Loan

Nhạn Tháp



11 tháng 9, 2011

Bình Định 8-11/9/2001

Khu lưu niệm Vua Quang Trung - Nơi có cây me và giếng nước hơn 300 tuổi. Ngoài ra có hàng chục cây trồng của các vị lãnh đạo quốc gia - mỗi cây đều gắn bảng tên người trồng, san sát, nhìn như thể là nông dân cắm biển nhận đất năm cái cách!
Bên mộ Hàn Mạc Tử.
Trong khu lưu niệm thi sĩ Xuân Diệu ở Gò Bồi, huyện Tuy Phước - ngôi nhà thi sĩ đã cất tiếng khóc chào đời



Ê Nhíp - Diễn viên Nhà hát Tuồng Đào Tấn hát "Bóng cây Kơ-nia" hay tuyệt!  Và hát "Khúc hát sông quê" còn hay hơn cả Anh Thơ! 

Chụp ảnh với NSUT Hoàng Ngọc Đình - GĐ Nhà hát tuồng Đào Tấn, Phó Chủ tịch Phụ trách Hội Văn Nghệ Bình Định. Ảnh này do Nhà thơ Lệ Bình chụp - Bảo lão hạ máy xuống ngang thắt lưng, mà lão không nghe, thành ra (ở góc máy này) cả hai đều lùn mất mấy tấc!

2 tháng 9, 2011

HÃY DỪNG LẠI

Hãy dừng lại! Nào anh, dừng lại đã
Chia ly này cần một khoảng xa vời
Hoa đã nở suốt một mùa hối hả
Tiếng ve còn trong kẽ lá khàn hơi


Ta đã đến, tình cờ như bè bạn
Rồi tìm nhau, rồi chờ đợi mòn chiều
Bao lá cỏ tả tơi trong sóng mắt
Cả những ngày đắng chát biết bao nhiêu!