21 tháng 8, 2011

ĐÔI LỜI CÙNG BÁC TRẦNNHƯƠNG.COM VÀ...

Cách đây ít lâu, trên trang trannhuong.com của anh Trần Nhương có đưa bài bình về bài thơ “Tương tư” của tôi – Hoàng Đình Quang. Trang của anh đông người đọc nên một bài bình nhỏ không có gì là ấn tượng cho lắm – nhất là lại chuyện “thơ phú lăng nhăng”.
Mấy hôm trước, qua điện thoại, bất thần bác Nhương “mắng” tôi xối xả: “Đếch gì ông làm thơ mà lại nói ngọng thế?!”.
“Thế à? Chỗ nào? Chữ nào? Có lẽ do đánh máy đấy”.
“Tôi đưa lên mà cũng không chú ý. Đến khi có một số người gọi đến báo cho tôi biết và bảo tôi phải sửa đi”.
“Sửa chưa?”
“Rồi! Ông vào đọc lại đi”.
Tôi giờ như chiếc thuyền nan mà ông viết thành “thuyền lan”.
Ra thế. Tôi vội nói ngay.
“Bác này! Tôi viết là thuyền lan đấy. Không phải thuyền nan đâu”.
“Thật không đấy? Thuyền lan là thuyền gì?”.
“Bác ơi! Thuyền nan thì ai chả biết. Thuyền thúng, thuyền mủng, đan bằng nan tre chứ gì. Ở đây thuyền của tôi là thuyền lan. Thuyền làm bằng hoa lan, chở đầy hoa lan, trôi lan man, lan truyền như vết dầu loang. Hê hê… !”
“Là cái thuyền không có thật à?’.
“Vâng ạ! Thuyền không lái đấy. Vì thế cái câu sau tôi mới viết thế này: “Ai xui cũng gật, ai bàn cũng nghe”. Là khi nhẹ dạ, dại gái ấy mà!
“Hề hề…!”
“Bác cũng nhắn dùm với những người đã quá bộ quan tâm đến bài viết thế này nhé: Thuyền nan bình thường thì chả thành thơ được. Ai lại viết thế? Muốn thành thơ thì “thuyền nan” phải tróc sắn, bong sơn hay rách nát, thủng lỗ, bật cạp… nghĩa là phải “te tua”, “lên bờ xuống sông” đã chứ!”.
“Okey! Nhất trí”
“Vâng! Mẹc-xi bố-cu me-sừ”.

TƯƠNG TƯ

Tưởng rằng chỉ hoa lá cành
Nào ngờ cốc nước đã thành vực sâu!
Tưởng rằng đưa đẩy đôi câu
Nào ngờ bước phải nhịp cầu đa đoan!

Tôi giờ như chiếc thuyền lan
Ai xui cũng gật, ai bàn cũng nghe
Cắm sào đậu khúc sông mê
Có nồi cháo lú cũng khê mất rồi
Ra đường ngó ngược trông xuôi
Thấy lưng ai cũng tưởng người mình thương!

Bây giờ mắc phải tai ương
Ma đưa lối, quỷ dẫn đường vô duyên
Bây giờ ván đã đóng thuyền
Tơ vương thành kén, tằm yên phận tằm
Chiêm bao toàn chuyện trăm năm
Tan mơ, trở gối tôi nằm đợi mơ!

Vật vờ trong cõi thực hư
Bây giờ mới biết tương tư thế nào!

8-2001

2 nhận xét:

  1. Có lần Cúc xuống,đang ngủ, bỗng dưng nàng cười thú vị và nói theo tớ thơ BQ rất hay, tớ thích nhất bài Tương tư, cậu thích bài nào. Cúc nói Tương tư hay từng câu và toàn bài, nhất là hai câu đầu vì nó báo hiệu những điều bất ngờ vừa không thể trở tay kịp vừa khiến người đang yêu thấy đồng cảm. Em nói thích câu
    "Chiêm bao toàn chuyện trăm năm
    Tan mơ, trở gối tôi nằm đợi mơ!"
    Người biết mơ mà không muốn ra khỏi mơ thì thoát đời thực, thoát hết mọi phiền toái của kẻ có vợ. Yêu thế...kinh nhỉ.
    Chưa thấy khai báo tên người yêu, chỉ lờ mờ đoán.
    Có mùi vị của việc mượn mặt bằng không đấy?

    Trả lờiXóa
  2. Cái bài Tương tư của bác Quang nhà mình ngon quá cơ, em khoái bài này lắm,bác ấy viết bài này trong lúc đang yêu mê man ( bác ấy mách nhỏ em thế), còn nói tên cả nhân vật kia nữa nhưng bác ấy dặn em không được tiết lộ. Vì vậy việc có mướn mặt bằng hay không thì cứ coi như nghi án .Bí mật, bí mật...(MH)

    Trả lờiXóa