30 tháng 10, 2011

CỤ ĐỒ NHAM

Bình sinh không biết chữ
Nên được phong “Cụ Đồ”
Trời đùa như con nít
Vừa chửi vừa hoan hô!


Mù chữ nên phải khỏe
Thịt nổi bắp, vai u
Ăn nhiều mà gạo ít
Đói quá hóa lù đù!


Từng nửa đời khai khoáng
Quặng sắt với quặng chì
Cách Mạng, đồn Tây vỡ
Hai tay trần, cụ đi.


Dạt vào làng Sơn Cốt
(Cũng hay cái làng này
Đểu nhưng không đểu lắm)
Trong họa còn cái may!


Lấy vợ, đẻ con gái
Mù chữ nên phải hèn
Vợ chửi, con gái chửi
Chỉ cười, toàn lợi đen!


Là xã viên hợp tác
Không biết cấy, biết cày
Không phát bờ, cuốc góc
Chỉ gánh phân là hay.


Nằm xuống cũng trống phách
Cũng sáo nhị, đêm ngày
Sống hát câu nước chảy
Chết ca bài mây bay!


Sơn Cốt giờ khác lắm
Nhộn nhịp và hoang tàn
Bao kiếp người phai lãng
Chỉ còn chuyện Đồ Nham!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét